Ngày xưa, vào thời vua Hùng thứ sáu, ở một làng quê nọ, có hai vợ chồng già hiền lành nhưng mãi không có con. Một hôm, người vợ ra đồng, nhìn thấy một dấu chân khổng lồ liền ướm thử. Kỳ lạ thay, sau đó bà mang thai và mười hai tháng sau sinh ra một bé trai.
Thế nhưng đứa bé lại khác thường, đã ba năm mà vẫn không biết nói, không biết cười, cũng không biết đi. Cha mẹ tuy buồn nhưng vẫn yêu thương và chăm sóc con.
Một ngày nọ, giặc Ân đem quân xâm lược nước ta. Nhà vua lo lắng, sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài cứu nước. Khi sứ giả đến làng, điều kỳ diệu xảy ra: Đứa bé bỗng cất tiếng nói đầu tiên, bảo mẹ gọi sứ giả vào. Khi sứ giả đến, cậu bé nói:
"Hãy về tâu vua rèn cho ta một con ngựa sắt, một áo giáp sắt, một roi sắt. Ta sẽ đánh tan giặc!"
Từ hôm đó, cậu bé lớn nhanh như thổi, ăn bao nhiêu cũng không đủ. Cơm gạo trong làng đều dồn cho Gióng. Khi giặc kéo đến, Gióng vươn mình thành một tráng sĩ khổng lồ, mặc áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt, cầm roi sắt xông ra chiến trường.
Gióng đánh tan quân giặc. Khi roi sắt gãy, Gióng nhổ tre bên đường quật vào quân thù, khiến chúng kinh hoàng bỏ chạy. Đánh thắng giặc, Gióng không trở về mà cưỡi ngựa lên đỉnh núi, bay thẳng lên trời, hóa thân thành thần.
Dân làng biết ơn, lập đền thờ, gọi Gióng là Phù Đổng Thiên Vương.
Ý Nghĩa Câu Chuyện
- Ca ngợi tinh thần yêu nước, anh hùng chống giặc ngoại xâm.
- Biểu tượng sức mạnh dân tộc: Từ một cậu bé nhỏ bé nhưng khi cần, đã vươn mình cứu nước.
- Tư tưởng thần thoại: Gióng không chết mà hóa thành thần, thể hiện khát vọng người anh hùng bất tử trong lòng dân.