Gia đình – hai tiếng thân thương,
Là nơi ta có tình thương đong đầy.
Dẫu cho bão tố cuốn bay,
Về bên mái ấm, vòng tay mẹ hiền.
Cha là bóng cả vững bền,
Gánh bao vất vả, nhọc nhằn chẳng than.
Mẹ là suối mát dịu dàng,
Nâng niu con trẻ, lo toan tháng ngày.
Anh em chung bước nắm tay,
Chia nhau miếng ngọt, sẻ cay cuộc đời.
Dẫu cho sóng gió chơi vơi,
Gia đình là chốn ta rời chẳng xa.
Tuổi thơ ríu rít hiên nhà,
Tiếng cười vang vọng đậm đà yêu thương.
Mẹ ru câu hát đêm trường,
Cha ngồi vá áo canh sương lạnh lùng.
Thời gian lặng lẽ không ngừng,
Lưng cha đã cỗi, mắt từng mờ theo.
Mẹ nay tóc đã bạc nhiều,
Tay run vẫn nấu bữa chiều chờ con.
Cuộc đời xuôi ngược dập dồn,
Con đi khắp chốn, vẫn còn nhớ quê.
Nơi đây mái lá thân quen,
Bình yên trong tiếng mẹ hiền gọi tên.
Dẫu cho thế giới rộng thêm,
Vẫn không đâu sánh bằng bên gia đình.
Tiền tài danh vọng hữu hình,
Chỉ là cát bụi, gia đình mới lâu.
Nay con khôn lớn bạc đầu,
Vẫn mong cha mẹ dài lâu với đời.
Dẫu cho năm tháng dần trôi,
Gia đình mãi mãi rạng ngời trong tim!
Là nơi ta có tình thương đong đầy.
Dẫu cho bão tố cuốn bay,
Về bên mái ấm, vòng tay mẹ hiền.
Cha là bóng cả vững bền,
Gánh bao vất vả, nhọc nhằn chẳng than.
Mẹ là suối mát dịu dàng,
Nâng niu con trẻ, lo toan tháng ngày.
Anh em chung bước nắm tay,
Chia nhau miếng ngọt, sẻ cay cuộc đời.
Dẫu cho sóng gió chơi vơi,
Gia đình là chốn ta rời chẳng xa.
Tuổi thơ ríu rít hiên nhà,
Tiếng cười vang vọng đậm đà yêu thương.
Mẹ ru câu hát đêm trường,
Cha ngồi vá áo canh sương lạnh lùng.
Thời gian lặng lẽ không ngừng,
Lưng cha đã cỗi, mắt từng mờ theo.
Mẹ nay tóc đã bạc nhiều,
Tay run vẫn nấu bữa chiều chờ con.
Cuộc đời xuôi ngược dập dồn,
Con đi khắp chốn, vẫn còn nhớ quê.
Nơi đây mái lá thân quen,
Bình yên trong tiếng mẹ hiền gọi tên.
Dẫu cho thế giới rộng thêm,
Vẫn không đâu sánh bằng bên gia đình.
Tiền tài danh vọng hữu hình,
Chỉ là cát bụi, gia đình mới lâu.
Nay con khôn lớn bạc đầu,
Vẫn mong cha mẹ dài lâu với đời.
Dẫu cho năm tháng dần trôi,
Gia đình mãi mãi rạng ngời trong tim!