Cha là nắng sớm ban mai,
Dẫn con qua những tháng ngày ấu thơ.
Cha là cơn gió vi vu,
Mát lành che chở giấc mơ con tròn.
Cha là biển rộng mênh mông,
Dạt dào yêu thương chất trong tim này.
Cha là ánh mắt hao gầy,
Dõi theo con suốt tháng ngày lớn khôn.
Từ khi con chập chững đi,
Cha nâng, cha đỡ, sợ khi con ngã.
Rồi khi con lớn xa nhà,
Cha lo, cha nhớ… nhưng mà lặng thinh.
Lời yêu cha ít khi nói,
Nhưng cha vẫn mãi là người thương con.
Lưng cha giờ đã còng hơn,
Vai cha nặng gánh cả trời vì con.
Cha ơi, bao tháng năm trôi,
Con nay khôn lớn, vẫn ngồi nhớ cha.
Công ơn trời bể bao la,
Một đời con nguyện không phai nghĩa tình.